Trong một lần trả lời cánh báo chí hồi tháng 8 năm 2012, một lần được hỏi: Máy lọc nước nano có uống trực tiếp được không? Minh Thuận đã tự sự: chính bản thân mình chứ không phải là ai khác quyết định tương lai của bạn thân. Ngoài bạn ra, không ai chia sẻ được với bạn vào thời điểm khó khăn nhất. Đi vào đường sáng hay bóng tối, đứng lên hay nằm xuống, quyết định trong tay ta.
Kể từ hồi Minh Thuận đột ngột nhập viện trong tình trạng nguy kịch, báo giới không ít lần đưa tin về cuộc đời và sự nghiệp của anh. Qua đó một bộ phận người đọc trẻ tuổi biết thêm về Minh Thuận, như anh là ai, có những khả năng nào. Điều này không đồng nghĩa với việc đến bây giờ người ta mới biết Minh Thuận là một nghệ sĩ đa tài đến thế nào.
Vì hầu như chỉ thế hệ khán giả 8x hoặc đầu 9x, những người sống trong bầu không khí của nhạc Hoa lời Việt, mới biết đến Minh Thuận như một trong những nghệ sĩ tiên phong mở ra thời đại hoàng kim của nhạc Việt. Không cần ca ngợi quá hoa mỹ nhưng trong những khúc quanh của nhạc Việt thì khúc quanh đẹp nhất đã ghi tên cùng công lao của anh.
Đó là quãng thời gian đầu năm 1990, khi anh và Nhật Hào chỉ mới là hai học sinh phổ thông yêu ca hát. Bằng tư duy nhạy bén, Minh Thuận nhận ra rằng nhạc Canto-pop khi ấy đã rất thịnh hành ở châu Á nhưng ở Việt Nam lại không nhiều người biết đến. Thế là anh lấy nhạc Hoa về viết lời Việt, tạo ra một xu thế mới. Và lúc đó cũng chưa thấy ai lặn lội đi tìm nhạc sĩ riêng để chuyên viết lời Việt cho những bản nhạc Hoa, sao cho phù hợp với mình nhất, như Minh Thuận.
Chỉ hơn một năm sau, cặp đôi Minh Thuận – Nhật Hào đã nổi tiếng khắp cả nước, khi ấy anh vừa 23 tuổi. Người ta đi đâu, làm gì cũng nghe giọng anh hát, với điệu nhạc Hoa trữ tình lãng đãng. Chuỗi album Chàng trai Bắc Kinh thành công tới nỗi ra đến vol 17 mới thôi. Hình tượng chàng trai Bắc Kinh của Minh Thuận ở thời điểm đó tạo ra một lớp thanh niên để tóc dài ‘nghệ sĩ’ rồi cột đuôi ngựa lên.
Khi sự nghiệp lên đến đỉnh điểm, anh và Nhật Hào tuyên bố rã nhóm, khiến người hâm mộ rất sốc. Dù chia tay trong tình nghĩa nhưng chính anh bị chấn động hơn ai hết. Lúc đầu tách nhóm, Minh Thuận chịu nhiều áp lực nhưng rồi cũng vượt qua. Ai cũng nói anh rã nhóm đồng nghĩa với hết thời nhưng đến năm 31 tuổi, sức nóng toả ra từ cái tên Minh Thuận vẫn khiến nhiều ca sĩ đàn em hoảng hốt. Mà theo anh là show diễn về nhiều như ‘lá đổ chiều thu’…
Không chỉ là ngôi sao một thời của làng nhạc, Minh Thuận còn có rất nhiều khả năng trong các lĩnh vực nghệ thuật khác, đặc biệt là cải lương, kịch nói và điện ảnh. Ở mảng nào anh cũng ghi dấu những ấn tượng nhất định. Chẳng hạn như với cải lương, dân ‘ngoại đạo’ như anh vẫn bỏ túi nhiều giải thưởng, đề cử. Hay cho đến hôm nay, nhiều khán giả vẫn gửi lời từ biệt đến anh với cái tên Lâm Carô. Ngoài ra, anh còn từng thử sức với những vai trò như ông bầu, giám đốc casting. Minh Thuận từng khiến khán giả phục sát đất với tài biến hoá, hoá thân khi tham gia Gương mặt thân quen.
Người ta có thể đánh giá một người thông qua bạn của anh ta. Với Minh Thuận cũng vậy. Anh từng nói mình ít bạn nhưng anh đã có những tình bạn hàng chục năm. Trước hết là người bạn thân nhất là chính anh thừa nhận: Phương Thanh. Tình bạn của anh và Phương Thanh bền lâu đến nỗi khi dư luận nhắc đến người này thì phải nhắc luôn cả người kia.
Lần đầu tiên anh biết Phương Thanh là vào năm 1992, khi đó cô vẫn còn là cô bé bẽn lẽn, nhút nhát, đi xem Minh Thuận hát, muốn xin anh chữ ký mà ngại, phải nhờ mẹ xin hộ. Rồi cô bé đó trở thành bạn song ca của anh, cùng anh nhảy đầm dưới điệu Rumba ở vũ trường. 24 năm sau, cô bé người nhỏ xíu năm nào đã lắp bắp đến không thể trả lời báo chí khi hay tin anh nhập viện trong nguy kịch; khóc hết nước mắt, vì anh chạy tất tả ngược xuôi.
Chính Minh Thuận cũng không hiểu vì sao cả hai lại chơi thân lâu đến thế dù tính khí hoàn toàn trái ngược. Phương Thanh thì nóng tính, giận ai ghét ai là phải nói thẳng ra còn anh thì điềm tĩnh, hiền lành, chuyện gì cũng từ từ.
Ngay cả người bạn song ca Nhật Hào, dù tách nhóm đã lâu và Nhật Hào thì cũng định cư ở Mỹ nhiều năm nhưng cả hai vẫn còn thân thiết. Nhật Hào vẫn thường xuyên gọi điện cho Minh Thuận hỏi han tình hình cá nhân và mỗi năm đều về nước thăm Minh Thuận.
Số phận ban cho anh đủ mọi hào quang, danh vọng nhưng cũng nghiệt ngã lấy đi của anh rất nhiều. Năm 31 tuổi, khi đang miệt mài chạy show từ Bắc chí Nam, trong 13 ngày đi vòng khắp Việt Nam biểu diễn, anh bất ngờ đột quỵ vì kiệt sức và được cho biết dây thần kinh thính giác của mình đã bị virus ăn mòn, nên sẽ bị điếc cả hai tai. Anh rơi vào trạng thái cùng cực một thời gian dài, từ bỏ hết công việc và nguyện đánh đổi mọi thứ để được trở về làm một người bình thường, một Minh Thuận như ngày xưa.
Một phép màu xảy ra khi anh chuẩn bị sang Đức phẫu thuật với tỉ lệ rủi ro 50% thì tai anh bỗng nghe lại được. Sau đó, tai phải của anh đã nghe lại tốt nhưng tai trái vẫn không phân tích được các tín hiệu âm thanh, phải dùng máy trợ thính. Với một ca sĩ phải dùng máy trợ thính đã quá sức bất hạnh, song Minh Thuận vẫn lạc quan cho rằng như vậy là ‘đủ đầy cho một hạnh phúc’.
Lần thứ hai, ở thời điểm Minh Thuận nghỉ hát, đi đóng phim. Anh bỗng bị liệt dây thần kinh ngoại biên vào cuối năm 2013 khiến cơ mặt cứng đờ. Nghiệp diễn lại đi vào ngõ cụt như nghiệp hát. Và một lần nữa, anh đã chiến thắng trước số phận.
Lần thứ ba, vào tháng 8 năm ngoái, anh phát hiện mình bị bệnh phổi. Anh giấu nhẹm gia đình, người thân, chỉ tiết lộ cho một số rất ít biết tình hình của mình. Cho đến lúc Minh Thuận bị tai biến, phải nhập viện trong nguy kịch, cả dư luận mới bàng hoàng hay tin. Đến sáng 18/9, gia đình phát tin Minh Thuận đã ra đi ở tuổi 47.
Minh Thuận từng nói mình hay khóc là do đa cảm chứ không phải yếu đuối. Trong những ngày cuối đời, anh cũng khóc rất nhiều khi thấy đồng nghiệp đến thăm mình.
Trong những lần đối mặt với tử thần như thế, kỳ lạ nhất là anh chỉ có một mình. Mẹ anh mất sớm, cha anh đi Mỹ đã lâu, hiện tại ông đã trăm tuổi nhưng lại phải chứng kiến con trai ra đi trước mình. Cha mẹ nuôi của anh định cư ở Canada. Minh Thuận không lấy vợ, sinh con, chỉ nhận hai bé trai làm con nuôi, sống cảnh gà trống nuôi con cơ cực trăm bề.
Đúng như anh từng chia sẻ trong những giai đoạn khó khăn nhất, phải tự thân anh tìm cách vượt qua. Đường tối hay đường sáng, gục ngã hoặc đứng lên, đều do tự anh quyết định. Đến lúc anh thực sự gục ngã, anh mới “chịu” để người khác chăm sóc, giúp đỡ mình. Vì ở lần thứ ba này, anh đã không chống nổi sự nghiệt ngã của số phận.